Trang

Thursday, March 7, 2013

Tư tưởng Hồ Chí Minh về Tự do, Dân chủ, nhà nước Pháp quyền


(Đọc:Kami - Tư tưởng Hồ Chí Minh..., danluan.org, 7/3/2013)
581932_10151435692953808_1828864955_n.jpg
Bút tích của Đại tướng Võ Nguyên Giáp
"Phải thừa nhận, đối với lịch sử đảng CSVN trong thời gian 83 năm hoạt động và 68 năm ở vai trò đảng cầm quyền, thì đỉnh cao của tư tưởng của đảng CSVN là tư tưởng Hồ Chí Minh, người sáng lập, tổ chức và lãnh đạo đảng CSVN giành hết thắng lợi này đến thắng lợi khác. Do đó sự suy thoái tư tưởng trong đảng là sự giảm sút về chính trị, tư tưởng của các cán bộ đảng viên đảng CSVN từ năm 1945 đến nay nếu trái với tư tưởng của Hồ Chủ tịch.
Đúc kết trong các tài liệu học tập tư tưởng Hồ Chí Minh của tôi còn lưu giữ do đảng CSVN ấn hành cho thấy một số quan điểm tư tưởng của Hồ Chủ tịch nổi bật như sau:
  1. Tôi chỉ có một đảng: Đảng Việt nam
  1. Chế độ ta là chế độ dân chủ, tư tưởng phải được tự do... Ðối với mọi vấn đề, mọi người tự do bày tỏ ý kiến của mình, góp phần tìm ra chân lý
  1. Dân chủ là làm sao cho dân mở miệng, đừng để cho dân sợ không dám mở miệng, nhưng điều đáng lo hơn nữa là khiến dân không thiết mở miệng...
  1. Kách mệnh rồi thì quyền giao cho dân chúng số nhiều, chớ để trong tay một bọn ít người. Thế mới khỏi hy sinh nhiều lần, thế dân chúng mới được hạnh phúc.
  1. Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hoá cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc. (Trích bản Tuyên ngôn Độc Lập đọc ngày 2/9/1945)
  1. Trung với nước, hiếu với dân là bổn phận thiêng liêng, là mục đích của anh em, một trách nhiệm nặng nề nhưng cũng là vinh dự của người chiến sĩ trong đạo quân quốc gia đầu tiên của nước ta (“Hồ Chí Minh, 474 ngày đọc lập đầu tiên” NXB Thanh Niên của Đỗ Hoàng Linh tr.145)
  1. Các cơ quan của Chính phủ từ toàn quốc cho đến các làng, đều là công bộc của dân, nghĩa là để gánh việc chung cho dân, chứ không phải để đè đầu dân... Dân chủ thì Chính phủ phải là đày tớ. Làm việc ngày nay không phải để thăng quan phát tài. Nếu Chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi Chính phủ.
  1. Bất kỳ ở địa vị nào, làm công tác gì, chúng ta đều làm đầy tớ của nhân dân – Cơm chúng ta ăn, áo chúng ta mặc, vật liệu chúng ta dùng đều là mồ hôi và nước mắt của nhân dân mà ra – Vì vậy, chúng ta phải đền bù xứng đáng cho nhân dân...
  1. Nhân dân có quyền đôn đốc và phê bình Chính phủ. Nếu chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi chính phủ. Từ Chủ tịch nước đến giao thông viên cũng vậy, nếu không làm được việc cho dân, thì dân không cần đến nữa.
  1. Một Đảng mà dấu diếm khuyết điểm của mình là một Đảng hỏng. Một Đảng có gan thừa nhận khuyết điểm của mình, vạch rõ, vì đâu mà có khuyết điểm đó, xét rõ hoàn cảnh sinh ra khuyết điểm đó, như thế mới là một Đảng tiến bộ, mạnh dạn, chắc chắn, chân chính...
  1. Nếu nước độc lập mà dân không hưởng hạnh phúc tự do, thì độc lập cũng chẳng có nghĩa lý gì!
Nếu ngược dòng thời gian xa hơn một chút, vào những năm chưa thành lập đảng Hồ Chủ tịch dưới cái tên Nguyễn Ái Quốc đã gứi các yêu cầu cho nhân dân An Nam bao gồm:
  1. Ân xá toàn diện cho những dân bản xứ vốn bị lên án vì những hoạt động chính trị
  1. Cải tổ nền công lý Ðông Dương bằng cách ban cho nhân dân bản xứ những bảo đảm về công lý như những người Âu Châu được hưởng, và xóa bỏ toàn bộ guồng máy tòa án đặc biệt vốn là những phương tiện để khủng bố và đàn áp những thành phần có trách nhiệm của nhân dân An Nam.
  1. Tự do báo chí và ngôn luận
  1. Tự do lập hội và hội họp
v.v ......."
Đọc Tâm thư gửi bác Nguyễn Phú Trọng (Hiếu Dân, viet-studies.info, 2/3/2013):
"Cháu cũng sinh ra trong một gia đình cách mạng yêu nước, gia đình cháu cũng có nhiều người đã hy sinh trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, và cũng có nhiều người “di tản bất hợp pháp, hiện đang sống ở nước ngoài”. Cháu được sinh ra và lớn lên trong cái nôi của cách mạng (một thuật ngữ hay được sử dụng). Cháu ý thức được rất nhiều rằng dân tộc ta, trong đó có một thời nhiều người cộng sản làm đầu tàu đã xả thân vì dân vì nước. Hàng nhiều triệu con người đã hy sinh cho độc lập dân tộc và thống nhất đất nước dưới lá cờ của đảng. Cháu cũng rất tự hào là một công dân của một dân tộc anh hùng. Cháu luôn nhớ tới 5 điều bác Hồ dạy thiếu niên “Yêu tổ quốc, yêu đồng bào … Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”. Càng tự hào, càng ý thức được những điều tốt đẹp mà đất nước và dân tộc đã mang lại cho mình, thì cháu càng phải dũng cảm, phải không bác! Cháu hiện nay cũng ở cương vị “có chức, có quyền”! Cháu và nhiều người khác đang sẵn sàng xả thân vì đất nước, vì dân tộc! Vậy bác có nghĩ rằng một khi đảng ta, mà bác là người đứng đầu, không tự sửa chữa được căn bệnh của đảng hiện nay (cháu không muốn dùng chữ khuyết điểm) thì người dân mà trong đó có cháu và nhiều đảng viên khác cũng sẽ phải vùng lên để làm việc đó. Lúc đó sẽ là đầu rơi, máu chảy vì súng ống và quyền lực đang nằm trong tay rất nhiều kẻ xấu. Kết quả là dù muốn hay không thì chính những đảng viên có chức có quyền và bệnh hoạn hiện nay, dù ít hay nhiều, sẽ bị lịch sử đưa vào danh sách là những kẻ phản quốc, hại dân, và chính họ là kẻ đứng ra chôn những người đồng đội của mình, những người cha, người anh của mình một lần nữa! Lúc đó, dân tộc sẽ phán xét đảng cộng sản mà bác đang là người đứng đầu như thế nào đây! Cháu phải kêu lên một lần nữa rằng, bác, với tư cách là Tổng bí thư, hãy đừng để điều đó xảy ra! Hãy đừng để lực lượng xấu trong đảng thách thức thêm lòng tự hào và tự tôn dân tộc của người Việt Nam. Bác hãy đừng để cho những lực lượng xấu, tư tưởng hủ bại biến đảng ta (cháu không muốn dùng chữ đảng cộng sản vì cái tên này chỉ mới xuất hiện sau cuộc kháng chiến chống đế quốc thực dân và thông nhất đất nước mà thôi), thành một đảng thoái hóa hủ bại, đi ngược lại lợi ích của dân tộc, tổ quốc, bằng sự sắp đặt, cưỡng chế, thậm chí đàn áp bạo lực. Bác đừng nên mơ hồ về ý chí quật cường của dân tộc ta, họ sẵn sàng chấp nhận mọi hy sinh của hàng triệu con người đã hy sinh cho tổ quốc làm cái ngụy trang, che đậy cho sự hủ bại về đạo đức và tư tưởng nhằm duy trì sự thống trị của họ bằng các biện pháp chuyên chế, giáo điều, độc tài tàn bạo vô liêm sỉ."

Đọc Suy ngẫm về “Tâm thư gửi bác Nguyễn Phú Trọng” của Hiếu Dân (Trung Kiên, viet-studies.info, 7/3/2013)


Thân gửi anh Hiếu Dân,
Đọc bức thư của anh gửi TBT Nguyễn Phú Trong (viet-studies 2-3-13), tôi suy ngẫm rất nhiều! Tôi năm nay cũng đã trên 80 tuổi và cũng đã trên 60 năm tuổi đảng. Khi còn ở tuổi thiếu niên, theo tiếng gọi của cụ Hồ, tôi đã hăng hái tham gia vào đội du kích và chống giặc Pháp trong vùng tạm chiến, sau đó, tôi trở thành anh bộ đội cụ Hồ, tham gia cac chiến dịch Cao, Bắc, Lạng chống giặc Pháp và được vào Đảng. Lúc bấy giờ, khi vào đảng, tôi chỉ ý thức được rằng mình được đứng trong hàng ngũ những người yêu nước, kiên quyết chống lại áp bức bóc lột, chống lại giặc ngoại xâm, dành độc lập cho tổ quốc. Các đồng ngũ của tôi cũng nghĩ vậy và đã không tiếc máu xương chiến đấu dưới lá cờ của đảng. Biết bao đồng đội của tôi đã ngã xuống. Bước sang cuộc kháng chiến chống Mỹ, tôi đã là sỹ quan cao cấp của Quân đội nhân dân Việt Nam. Mặc dù gia đình tôi và bản thân tôi cũng gặp biết bao bĩ cực trong đợt chỉnh huấn chỉnh quân, và đặc biệt là trong đợt cải cách ruộng đất, bố tôi lúc bấy giừ cũng bị bắt giam nhiều ngày chỉ vì có mấy mẫu ruộng mà đa số các mùa thu hoạch đều ủng hộ kháng chiến nuôi quân, nhưng tôi vẫn một lòng theo cụ Hồ. Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, tôi đã hai lần bị thương và nhận được rất nhiều huân huy chương của quân đội và khi giải phóng miền Nam, tôi được phong hàm tướng. Một trong ba con trai của tôi đã hy sinh trong chiến dịch Quảng Trị.
Thưa anh Hiếu Dân,
Chắc là ở độ tuổi của anh, anh chưa có điều kiện tham gia vào bất cứ cuộc chiến tranh nào, nhưng đọc thư của anh, tôi cảm thấy anh có cùng nỗi trăn trở, nỗi đau của những người thuộc thế hệ chúng tôi đã đổ biết bao xương máu cho tổ quốc Việt Nam anh hùng này. Chúng tôi đau vì cơ đồ đất nước đang bị hủy hoại bởi một đội ngũ lãnh đạo tha hóa, biến chất, cầu an, hèn nhát. Đau xót hơn nữa là những kẻ hủ bại hèn nhát này lại mang chính sự hy sinh của các đảng viên chân chính để che đậy cho sự hủ bại, độc ác của họ nhằm duy trì sự thống trị độc tài xấu xa phản dân hại nước!
Thưa anh Hiếu Dân,
Mặc dù đã ở tuổi gần đất xa trời, nhưng với tư cách một người đảng viên chân chính, một công dân chân chính, tôi và nhièu đồng ngũ của tôi cũng tự kiểm điểm là đội ngũ lãnh đạo đất nước hiện nay cũng là hệ quả của cả một quá trình chủ quan, ngạo mạn, ấu trĩ của những người lãnh đạo thuộc thế hệ chúng tôi. Thế hệ chúng tôi đã đi theo một thứ chủ nghĩa mà đúng như anh nói, chẳng biện chứng và cũng chẳng lịch sử. Đã hơn một thế kỷ nay, lý luận về chủ nghĩa xã hội hầu như vẫn giậm chân tại chỗ, mọi người tùy tiện suy diễn về CNXH theo cách hiểu của mình, nguy hiểm hơn nữa là theo lợi ích của mình! Lẽ phải luôn thuộc về lực lượng cầm quyền! Điều tệ hại là nhiều thế hệ lãnh đạo không bao giờ chịu thừa nhận sự ấu trí, thậm chí sự ngu dốt, sai lầm mà trước tiên là sai lầm về tư tưởng, về nhận thức trong công cuộc xây dựng đất nước đã gần 40 năm nay. Cùng với những sai lầm về tư tưởng, nhận thức, dẫn đến các thế hệ lãnh đạo ngày càng có biểu hiện xuống cấp về đạo đức và tác phong. Các hiện tượng dối trá, trục lợi, sống trên pháp luật ngày càng trở nên phổ biến và diễn ra trắng trợn mọi cấp mọi nơi.
Chúng tôi ý thức được rằng những vấn đề của ngày hôm nay cũng là do bắt nguồn từ những vấn đề của ngày hôm qua, mà thế hệ chúng tôi phải chịu trách nhiệm. Thế hệ chúng tôi đã phạm phải không ít sai lầm trong đó có các căn bệnh như đã nói ở trên, điều này đã dẫn tới những tai ương cho đất nước, cho dân tộc, đó là sinh ra một đội ngũ lãnh đạo của miệng thì luôn hô hào CNXH, nhưng đầu thì suy nghĩ theo kiểu tư bản hoang dại, sơ khai, hành động thì cơ hội, chụp giật, đạo đức thì băng hoại!!!
Thưa anh Hiếu Dân,
Tôi rất cảm kích với tinh thần kiên quyết, sẵn sang hy sinh của anh và của những bạn đồng ngũ của anh vì đất nước, vì dân tộc, nhằm chống lại vấn nạn này. Nhưng thế hệ các anh hãy để cho thế hệ chúng tôi, dù tuổi cao sức yêu, vẫn sẽ siết chặt đội ngũ những người trung kiên, đang còn sống, quyết không để hổ thẹn với những tấm gương hy sinh anh dũng của đồng đội và đồng bào của mình. Những người lính già chúng tôi, nguyện sẽ hiến dâng phần đời còn lại của mình để vạch mặt và loại trừ những kẻ hủ bại, tham lam và giả dối đang là thủ phạm trực tiếp gây ra những điều đáng hổ thẹn cho đất nước và dân tộc Việt Nam. Nếu chúng tôi có phải hy sinh cả mạng sống của mình thì xin các thế hệ kế tiếp hãy lấy chúng tôi làm những bài học xương máu, để tránh cho đất nước, dân tộc rơi vào hoàn cảnh tương tự. Chúng tôi tin vào thế hệ trẻ Việt Nam hoàn toàn có thể viết tiếp những trang sử hào hùng của dân tộc. 
Nhân đây, tôi cũng xin gửi tới TBT Nguyễn Phú Trọng những yêu cầu sau:
1.  Không lấy những thành quả mà do sự hy sinh của hàng triệu con người Việt Nam nói chung và của những đảng viên trung kiên nói riêng để biện minh cho các quyết định đi ngược lại với lòng dân. Còn thế nào là lòng dân, thì với tư cách TBT, ông phải có đủ tâm và trí để các định một cách trung thực và chính xác.
2.  Không được để cho những kẻ xấu trong đảng và trong bộ máy chính quyền chèn ép và đàn áp người dân.
3.  Cần phải biết lắng nghe các ý kiến phản biện, và phải duy trì sự bình đẳng trong trao đổi ý kiến giữa các tầng lớp nhân dân. Không dùng mọi hình thức quy chụp, áp đặt lên những ý kiến phản biện.
4.  Phải sớm đưa ra khỏi đảng những kẻ tham nhũng, đặc biệt là cấp cao trong thời gian sớm nhất, để cứu lấy hình ảnh của đảng khi chưa quá muộn!
5.  Phải sớm xây dựng cho được bộ máy công quyền sống được bằng đồng lương mà không bị phụ thuộc vào phong bì, phong bao, và tiền hối lộ - Căn nguyên của tệ quan liêu, cường hào trong bộ máy cầm quyền ở cấp cơ sở.
Những người lính già chúng tôi sẽ không đứng khoanh tay nếu ông không nghiêm túc thực  hiện những yêu cầu tối thiểu này.
Thân ái,  
Trung Kiên

7-3-13

No comments:

Post a Comment