Trang

Friday, March 8, 2013

Đi chợ, mua quan để làm chính sách hại dân

Nước Việt Nam thời XHCN có tiền mua tiên cũng được: Đọc "Người đi chợ" (Nguyễn Ngọc Tư, viet-studies, 8/3/2013)
"Bất cứ gì cũng là hàng hóa, lạ gì. Sống trong tâm thế của một kẻ đi chợ, và cả nước là một cái chợ khổng lồ, hàng họ đa dạng đến mức mua gì cũng có, kể cả mua thần bán thánh, chức tước, trinh tiết, thận người… chúng ta bớt bỡ ngỡ đi. Giống như câu mà trẻ con hay đùa, “trước còn mắc cỡ giờ đỡ nhiều rồi”. Người ta có thể mua dặm dài bờ biển để làm khu nghỉ dưỡng, mua một vùng đất để khai khoáng, mua cả dòng sông làm thủy điện, thậm chí biết đâu còn mua lại được mạng sống từ cái án tử hình..."
"Đôi lần chúng ta thấy giật mình, vô lý một chút, “Ủa, chỉ vì muốn con mình học ở cái trường tử tế, sao mình lại lọt vô chợ này ?” Trong cái không khí ngờm ngợp mặc cả, cái chợ mấy chục triệu người tồn tại bằng những điều vô lý cỏn con như vậy cộng lại. "
"Trong cái chợ hình chữ S buổi tranh tối tranh sáng này, có một thứ trật tự riêng của nó. Không phải ai cũng có cơ hội để bán mua. Chịu khó nghiêng ngó chút sẽ thấy có những đám người vào chợ phiên chẳng mua bán gì. Trôi dạt ra từ con sông đã bán làm thủy điện, từ cánh rừng đã bạt phẳng để đào quặng, từ vạt đồng sắp trở thành sân golf sang trọng bậc nhất nhì (của cái gì không cần biết, cứ nhất nhì là sướng)… Ngồi thành chùm thành bầy suốt phiên này đến phiên khác, họ xác nhận lại cái sự vô hình của mình là có thật."
Thời nay muốn làm quan phải vào luồn ra cúi: Đọc "Phát ấn đền Bảo Lộc: Vào luồn ra cúi để làm quan" (Hoàng Long-Trinh Nguyễn, thanhnien.vn, 8/3/2013)
"Nhà đền Bảo Lộc (Nam Định) vừa bán ấn vừa hướng dẫn khách chui qua cửa, xuyên gầm bàn thờ vì “phải vào luồn ra cúi thì mới thăng quan tiến chức được”."
"Cũng chính vì thế, thay vì đóng hẳn khu hậu điện (vốn rất ít khi được mở) hoặc mở hẳn, nhà đền đã khoét một lỗ thấp sát mặt đất, đủ chiều rộng cho một người chui lọt. Sau khi mua ấn chủ về thăng quan tiến chức, nhân viên nhà đền sẽ hướng dẫn người mua “luồn cúi” trót lọt đúng lộ trình. Tháo giày dép, hàng chục người bò lổm ngổm trong gầm bàn thờ. Thậm chí, có vị còn cố bò đủ 7 vòng quanh gầm bàn thờ rồi mướt mát mồ hôi, vẻ mặt phấn khởi chui ra.
Ấn thăng quan tiến chức chỉ là một mặt hàng tại đền Bảo Lộc năm nay. Giá ấn thậm chí còn cao hơn lá ấn năm nào cũng gây sốt ở đền Trần Nam Định. Ấn để buôn bán phát tài giá 100.000 đồng/chiếc. Với công chức, ấn để thăng quan, tiến chức giá 250.000 đồng/chiếc. Tiền trao, ấn đóng. Sau khi thu đủ, nhà đền đưa ấn cho khách tự đóng lên một miếng vải vuông màu vàng, rồi phát thêm một ấn vải khác và một thẻ ép nhựa đã in sẵn."
Và hệ quả là: Đọc "Bình chọn chính sách tồi, tại sao không?" (sgtt.vn, 6/3/2013)
"Trang “Cuộc sống tươi đẹp” gọi tên đó là “9 giải đề cử Oscar (made in Việt Nam) của năm về kịch bản xuất sắc nhất” kèm tên tác giả. Đó là một tập hợp những đề xuất chính sách tầm phào nhất trong mắt phần lớn người dân, đã bị phản đối quyết liệt nên buộc phải từ bỏ; cùng những chính sách tầm phào không kém nhưng vẫn được thông qua, sau đó có cái được sửa, có cái bị để cho chết yểu.
Thời sự nhất trong danh sách đề cử là kịch bản thu thuế đối với tiền gửi tiết kiệm của hiệp hội Bất động sản TP.HCM, đi nước ngoài quá hai năm sẽ bị xoá tên khỏi hộ khẩu của bộ Công an hay nắp quan tài không được lắp kính của bộ Văn hóa – thể thao và du lịch.
Nói tầm phào là nói giảm, nói tránh, nói theo kiểu... AQ, chứ nếu những thứ tầm phào ấy có hiệu lực mà cơ quan công quyền quyết tâm thi hành thì không ít quyền con người, quyền công dân, lợi ích của họ bị xâm phạm, lại có không ít nhóm lợi ích được hưởng lợi"

No comments:

Post a Comment