Trang

Sunday, September 2, 2012

Đọc "ngày Độc lập 2/9"


1) Gõ đoạn câu "nước độc lập mà dân không được hưởng hạnh phúc tự do, thì độc lập cũng không có ý nghĩa gì" vào google.com ta sẽ tìm thấy vài ngàn bài viết. Mọi lời bình về nội dung mệnh đề này, dù là từ báo đảng (Ngày Độc lập thiêng liêng) hay blog cá nhân thì cũng không khác mấy nhau vì nó là một chân lý thực tiễn.

Chọn tình cờ một bài trên facebook có đoạn dẫn bình rất tốt thế này:
"Ngày nay, nhân dân chỉ có được tự do đích thực khi nào mà quyền lực của nhà nước bị giới hạn bởi một bản hiến pháp dân chủ được phúc quyết bởi toàn dân, trong đó xác định rõ những quyền cơ bản, cũng như xác định rõ việc người dân có quyền được lựa chọn, quyền thay đổi Quốc hội, Chính phủ thông qua cuộc bầu cử chân chính.(2) Chỉ khi quyền lực nhà nước bị giới hạn, khi ấy những quyền tự do của người dân mới có điều kiện để được bảo vệ và hiện thực hóa.

Có được độc lập chưa đủ, độc lập nhưng người dân phải được hưởng hạnh phúc, tự do. Đấy chính là đòi hỏi chính đáng, điều mà không phải ai khác chính cụ Hồ đã chỉ ra. Hạnh phúc, tự do mới chính là mục đích cuối cùng, là mong ước thẳm sâu nhất của mỗi người dân nước Việt.

Nhiều dân tộc đã bước đi những bước rất dài để hướng tới thịnh vượng văn minh, trong khi đó cũng có nhiều dân tộc vẫn ngủ quên trong lạc hậu, đói nghèo do bảo thủ hoặc tự bằng lòng với tư duy cũ. Kết lại bài viết ngắn này xin được chép lại lời của Thầy Phạm Duy Nghĩa khi nhận định về kẻ thù đáng sợ nhất của dân tộc Việt Nam hiện nay:"... Một dân tộc biết suy tư, mơ ước và hành động để chế ngự đói nghèo và ganh đua với các dân tộc láng giềng là một dân tộc đang sống. Đóng cửa lại, tự cấp tự cung với đồng lúa và lệ làng, tự mãn với sự lạc điệu của riêng mình có lẽ là kẻ thù đáng sợ nhất của dân tộc chúng ta."(3)"

______

(2). Quyền lựa chọn, thậm chí thay đổi Quốc hội, Chính phủ cũng không phải bây giờ mới đưa ra và cũng không phải ai khác, chính chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ ra rằng: "Nếu chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi chính phủ" (Nguồn: Hồ Chí Minh, Toàn tập, NXB Sự thật, T4, tr.283).

(3). Phạm Duy Nghĩa, Giò lụa hay xúc-xích: Lại bàn về làm luật, NCLP, 2005, I, tr. 42-46.
(Nguồn: http://www.facebook.com/nhatkyyeunuoc1/posts/222072121254187?comment_id=756983&offset=0&total_comments=22)

2) Lần đầu tiên báo chí công nhận chính phủ Bảo Đại với lá cờ "nét son nền vàng" có công với dân tộc trong việc tiếp nhận và khẳng định chủ quyền Hoàng Sa và Trường Sa. Đọc Dân Việt: Khẳng định chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam

3) Đọc tổng kết của Vũ Cao Đàm về tiến trình 67 năm độc lập và nguy cơ giặc tàu hiện nay:

4) Đọc ý kiến của Trần Minh Thảo về việc cần thiết bạch hóa Công hàm 1958 và Hội nghị Thành Đô 1990: BẠCH HÓA ĐỂ KHỎI SỢ Hay CHỈ CẦN THAY ĐỔI TẬN GỐC

5) Về vị Trưởng ban Tổ chức ngày Đại lễ của Đất nước: 2-9-1945:  Ngày 2.9, đọc lại Phùng Quán viết về Nguyễn Hữu Đang

6) Một bình luận về việc lần đầu tiên báo Nhân dân đăng bài chống Xã-hội-dân-sự, một trong cac thuộc tính quan trọng nhất của một chế độ Dân-chủ: NGO ở Việt Nam – anh là ai? (viet-studies 2-9-12) 

7) Trao đổi về Hiến pháp trên báo Pháp luật tp HCM “Hiến pháp không phải để ban ơn cho nhân dân”

No comments:

Post a Comment